[Ý Nghĩa Bài Hát] Chưa Bao Giờ - Nhạc sĩ: Việt Anh - Thể hiện ca sĩ: Hà Anh Tuấn
Bản nhạc thơ với lời ca từ chạm vào cảm xúc làm tâm tình nhẹ nhàng run rẩy
“Trong cơn mưa đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lãng dần”
Bài ca bắt đầu với việc miêu tả một khung cảnh hiện tại Buổi tối và có mưa nhẹ.
Trong không gian im ắng của đêm và mọi thứ hối hả cuộc sống trầm lắng vì bầu trời ngoài kia đã phủ xuống
bức màn đêm lặng lẽ - trong chính sự hiu quạnh cô đơn thinh lặng đó cơn sóng cảm xúc lại cuộn trào.
Với tôi, tôi hình dung mình đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ bên tách cafe nóng nhìn ngoài khung cửa sổ
xuyên qua tán cây trước nhà những cơn lạnh se của gió phả vào mặt mang theo hơi ẩm của cơn mưa nhẹ.
Trong cái background đó ký ức tự nhiên tìm được đường để trở về...
Đó là một câu chuyện tình yêu đẹp và ray rứt trong tâm hồn vì chưa đến tận cùng
“Những điều anh chưa nói với em”
Và không còn cơ hội để bày tỏ nữa…
“Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn”
Hai câu thi âm này như vẽ ra một khung cảnh.
Không biết nhạc sĩ Việt Anh chủ tâm hay vô tình mà bức tranh chia tay được chấm những nét rất nhạt nhòa
như nhiều bức tranh được trùng điệp vào nhau mà với mỗi người có cái nhìn khác nhau sẽ có cảm nhận rất khác.
như nhiều bức tranh được trùng điệp vào nhau mà với mỗi người có cái nhìn khác nhau sẽ có cảm nhận rất khác.
Ngày ấy, khi chúng ta chia tay chỉ có 2 khung cảnh: Lá rụng rơi, cửa sổ sáng đèn.
Ngày chia tay có thể là vào ngày đầu Thu hoặc đầu Đông mùa những chiếc lá bắt đầu rơi rụng
Và những chiếc lá rụng cũng chỉ có thể chỉ là hình ảnh mang tính ẩn dụ - em đi rồi anh như cây xanh mất đi sức sống.
Chi tiết cửa sổ VẪN SÁNG ĐÈN gợi nhiều. Đó là một đêm chia ly, một lý do chia tay không tên
- mà mỗi người khi nghe sẽ tự đặt cho nó một cái tên phù hợp. Và cái đêm ấy chia ly tại nhà ai? Đèn nhà ai vẫn sáng?
- mà mỗi người khi nghe sẽ tự đặt cho nó một cái tên phù hợp. Và cái đêm ấy chia ly tại nhà ai? Đèn nhà ai vẫn sáng?
Chàng trai và cô gái cãi nhau rồi quyết định chia ly! Đó có thể là quyết định của cô, của anh hay cả hai đều chấp nhận buông tay.
Một người quay đi, rời bước khỏi căn nhà trong đêm tối - và với một chút hy vọng
ngoảnh mặt nhìn lại - phía sau - ngôi nhà vẫn sáng đèn nhưng không có người níu người rời đi…
ngoảnh mặt nhìn lại - phía sau - ngôi nhà vẫn sáng đèn nhưng không có người níu người rời đi…
Trong nhà, người ở lại bần thần nhìn người ra đi! Ánh đèn đêm ấy vẫn sáng, người ở lại chờ đợi người ra đi quay trở về…
“Hát gì lên đi đêm quá yên
Trôi trong cơn mơ dòng sông chói chang
Trôi trong cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Em nơi đây hay còn đâu đó”
Trở về hiện tại, cảm giác cô đơn và tĩnh lặng chàng trai van nài ai đó hét lên (với tôi - còn ca sĩ thì hát)... phá tan sự thinh lặng này
Em ở đâu rồi? Nỗi nhớ này day dứt đâu nào chỉ đêm nay, kể từ ngày chia ly nó vẫn đến trong những khoảng thinh vắng,
vẫn len lỏi vào những giấc mơ của anh em biết không?
vẫn len lỏi vào những giấc mơ của anh em biết không?
Đoạn lời bài hát này nhà báo Hà Nhiên có cách nhìn rất hay mà tôi xin phép được trích dẫn:
[ Trôi theo dòng chảy cơn mơ, ký ức chất chứa hạnh phúc lẫn buồn đau đồng loạt thức giấc. “Có bình yên nào không xót xa?” - câu hỏi vang lên nhức nhối, cũng là lời chiêm nghiệm. Để đến ngày an nhiên, bàn chân phải giẫm trên bụi gai ứa máu. Để chạm vào thanh tĩnh, trong lòng ắt phải đi qua bao xót xa trong đời. ]
“Cô đơn xa xưa từ giây phút nào đến vô cùng
Bây giờ anh biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào”
Từ thời điểm không là của nhau nữa, nỗi cô đơn đó đã kéo dài đến tận cùng của sự dai dẳng thường trực không có điểm kết thúc...
Hình ảnh dòng sông, biển sóng là biểu tượng tình yêu từ thời “Sóng” của Xuân Quỳnh.
Hình ảnh này cũng là một mạch xuyên suốt bài hát như tiếp nối câu chuyên của nữ Nhà Thơ.
Nếu Xuân Quỳnh hỏi:
“Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau”
Thì nhạc sĩ Việt Anh trả lời:
“Bây giờ anh biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào”
Đây là câu trả lời thú vị và có phần - vô trách nhiệm khi né tránh không dám trả lời trực diện
mà giao phó cho người nghe tự tìm câu trả lời cho chính mình.
mà giao phó cho người nghe tự tìm câu trả lời cho chính mình.
Những người yêu nhau nên có trách nhiệm này! Tình yêu đẹp nhưng không hoa mỹ đến mức phi thực - nó rất thực và nó là có thực.
Tình yêu của bạn chỉ chính bạn biết! Hiểu vì sao mình yêu và nên yêu như thế nào đó là cách yêu văn minh.
“Bây giờ anh biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào”
Đây là đoạn nhạc cao trào của bài hát, hòa cùng chất giọng đẹp của Hà Anh Tuấn như một cơn sóng
đánh sâu vào tâm tình người nghe...Vỡ òa ... bừng tỉnh... thì ra…
đánh sâu vào tâm tình người nghe...Vỡ òa ... bừng tỉnh... thì ra…
Bây giờ, anh đã biết được lý do vì sao chúng ta lại chia tay trong sự hiểu lầm ngày đó….nó không đáng… !
Anh biết rằng vì sao anh yêu em, anh biết anh còn yêu em nhiều, anh biết anh không thể mất em…
nhưng đã quá trễ để quay về và làm lại, anh không tìm lại được em.
nhưng đã quá trễ để quay về và làm lại, anh không tìm lại được em.
“Ngồi nghe chiều yên gió lặng giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi”
Bài hát đã đi qua không gian một buổi tối lặng thinh để ký ước tìm về. Thời gian đã trôi đi và không gian đã khác. Giờ đây, anh đang ngồi trên bãi biển nhìn chiều yên gió lặng giữa muôn vàn hoa.
Sự chuyển cảnh nhẹ nhàng mang đến cảm xúc liền mạch, thể hiện nỗi cô đơn xuyên suốt qua không gian, qua thời gian không có gián đoạn.
“Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi”
Nhưng đi đâu cũng thế, nỗi buồn trong lòng đã ám vào cái dáng ngồi trầm tư cùng đôi mắt ưu tư mang mác nhìn xa xăm của anh mất rồi.
“Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi”
Câu này là mô-típ thường thấy mà ai cũng sẽ dễ dàng hiểu ý nghĩa của nó. Nhưng, tôi lại rất thích từ “muôn năm rồi” mà Nhạc Sĩ Việt Anh thể hiện - không phải “muôn năm nào” mà là “muôn năm rồi”
- nó rất rõ ràng và chi tiết không hề mơ hồ như thể nếu cần “chàng si” trong bài hát có thể
đọc ra số năm số ngày kể từ ngày chia tay vậy. Nó là sự ám ảnh đã khắc sâu vào trí nhớ mà chàng không thể quên được.
- nó rất rõ ràng và chi tiết không hề mơ hồ như thể nếu cần “chàng si” trong bài hát có thể
đọc ra số năm số ngày kể từ ngày chia tay vậy. Nó là sự ám ảnh đã khắc sâu vào trí nhớ mà chàng không thể quên được.
"Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình "
Hai câu hát lý giải lý do chia tay vì "dòng sông rũ mình" - Ngày mà một trong hai người - hoặc cả chàng trai và cô gái từ bỏ tình yêu chính mình. Đây là sự giải thích không rõ ràng, khá tối nghĩa - không thỏa mãn được sự tò mò của người theo dõi nhưng hợp lý và có tính bao quát. Mỗi người nghe lại một lần nữa tự điền vào dấu ba chấm sau câu hỏi - Lý do gì bạn hy sinh tình yêu của mình - nó đáng không !?
"Quên được không những điều đã bao giờ qua
Làm sao quên được khi ký ước và kỷ niệm đã từng trải qua cùng nhau.
"Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá về"
Hai câu hát này gợi lại những câu hát mở đầu “Hôm chia tay cây vừa trút lá" - Nó làm rõ hơn ngày chia tay là ngày đầu đông, và khi cái giá rét đến lại gợi nhớ về "Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn” cái lạnh giá của mùa đông rét buốt lại càng hiu quạnh cô đơn thiếu vắng sự ấm áp nỗi nhớ thương càng thêm thương nhớ bội phần.
Và kết thúc bài hát "Quên được không những điều ta chưa bao giờ." - đây là câu hát ám ảnh nhất của toàn bài hát.
Người ta thường hối hận vì những điều mình đã không làm hơn là những gì mình đã làm - và khi biết rằng không còn cơ hội để thực hiện việc chưa làm nữa thì đó là sự tuyệt vọng.
Câu hát gợi nên một bức tranh khác rất khác cả bức tranh "Chưa bao giờ" mà Nhạc sĩ Việt Anh mang lại.
Một bức tranh ở đó là niềm vui, tiếng cười, một bức tranh ở đó 2 người yêu nhau và cùng nhau trải nghiệm những chuyến hành trình.
Đánh mất và nuối tiếc.
Có những sự khắc khoải cô đơn nó đẹp và vĩnh hằng.
Cái đẹp này có cái giá của nó - Nghe, Cảm nhận, Vơi đi và Vượt lên
Đừng biến mình thành nhân vật trong bài hát
Để phải ngân nga: Quên được không những điều ta chưa bao giờ trong sự muộn màng nuối tiếc.
-------------------
Bài hát: Chưa Bao Giờ (SEE SING & SHARE 2) - Hà Anh Tuấn
Trong cơn mưa đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lãng dần
Những điều anh chưa nói với em
Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
Hát gì lên đi đêm quá yên
Trôi trong cơn mơ dòng sông chói chang
Trôi trong cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Em nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào đến vô cùng
Bây giờ anh biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều yên gió lặng giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi
Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá về
Quên được không những điều ta chưa bao giờ.
-------------------
Thông tin thêm:
Nhạc sĩ Việt Anh viết Chưa bao giờ dành tặng Thu Phương khi gặp chị trên đất Mỹ sau nhiều thời gian xa cách. Lúc này, Thu Phương mới bắt đầu cuộc sống ở xứ người còn lắm gian truân. Chị tâm sự không biết quyết định của bản thân là đúng hay sai. Việt Anh nhận ra nỗi buồn chất chứa trong dáng ngồi, giọng nói của bạn. Sau buổi hôm đó, anh gọi điện nói với Thu Phương vừa sáng tác một ca khúc tặng chị thay cho món quà tạm biệt. “Phương có muốn nghe bài hát mới viết riêng cho Phương, cho những nỗi buồn của Phương?”, anh hỏi. Từ đó, Chưa bao giờ gắn liền với giọng hát của nữ ca sĩ gốc Hải Phòng, được khán giả đón nhận nồng nhiệt.
Trích vnexpress.net - Tác giả Hà Nhiên
Tái bút: Lý do tôi để chọn phân tích và giới thiệu Ca Sĩ Hà Anh Tuấn chứ không phải Thu Phương vì. Tôi là đàn ông dễ cảm nhạc do người đàn ông khác hát thay tiếng lòng của mình hơn. Tôi còn trẻ có nỗi đau mà mất mác nhưng sẽ không sâu sắc bằng chị Thu Phương - chị hát rất hay nhưng tiếng lòng của chị nặng không phù hợp với tôi. Có lẽ khi tuổi lớn thêm chút nữa, có nhiều trải nghiệm hơn tôi lại thích bản do Thu Phương thể hiện và lại cảm nhận cách xử lý của Tuấn "nhạt" thì sao.
Tái bút 2: Đây là quan điểm cá nhân khi nghe và cảm nhận! Nó không đảm bảo chính xác về thông tin và không được sự chứng thực của Nhạc Sĩ. Vui lòng lưu ý.
Tái bút 2: Đây là quan điểm cá nhân khi nghe và cảm nhận! Nó không đảm bảo chính xác về thông tin và không được sự chứng thực của Nhạc Sĩ. Vui lòng lưu ý.
Đ